Nhà văn Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân là một nhà văn lớn đến từ làng Mọc, phường Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội. Sinh ra trong gia đình nhà Nho, anh đã tiếp cận với triết học, văn chương Hán cổ và học hiểu cuộc sống của nhà nho, đặc biệt là những nền nếp, thú chơi tao nhã của người xưa.
Vào năm 1945, ông tham gia cách mạng và sử dụng ngòi bút để phục vụ hai cuộc kháng chiến. Phong cách nghệ thuật và khuynh hướng sáng tác của Nguyễn Tuân là lãng mạn. Ông là nhà văn của những tính cách độc đáo, những cảm xúc mãnh liệt, những phong cảnh tuyệt mỹ và được mệnh danh là “người săn tìm cái Đẹp”. Ông luôn nhìn con người từ phương diện tài hoa và nghệ sĩ. Ngôn ngữ trong tác phẩm của Nguyễn Tuân rất ấn tượng và hấp dẫn, ông được mệnh danh là “bậc thầy của nghệ thuật ngôn từ”.
Tác phẩm của Nguyễn Tuân được xếp vào thể loại bút kí và tùy bút, với phong cách uyên bác và tài hoa độc đáo. Ông cũng là một nhà văn có vị trí quan trọng và đóng góp không nhỏ cho nền văn học Việt Nam hiện đại. Vào năm 1996, ông được trao giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
Để biết thêm thông tin về nhà văn Nguyễn Tuân và các tác phẩm của ông, hãy truy cập trang web hefc.edu.vn.
Tác phẩm “Chữ người tử tù”
Tác phẩm “Chữ người tử tù” ban đầu có tên là “Dòng chữ cuối cùng” và được đăng trên báo Tao Đàn năm 1938. Sau đó, truyện được tuyển in trong tập truyện “Vang bóng một thời” năm 1940 và đổi tên thành “Chữ người tử tù”.
Truyện ngắn này nằm trong mạch cảm hứng chung của tập truyện, ca ngợi và khẳng định cái Đẹp trong quá khứ. Chữ/cái Đẹp mới là trung tâm chứ không phải người.
Tác phẩm “Chữ người tử tù” chia thành ba phần:
Phần 1
Phần đầu tiên mô tả tâm trạng của viên quản ngục khi nghe tin tiếp nhận tù nhân. Đây là một tình huống hợp lý nhưng đầy kịch tính, tạo nên sự giải quyết mâu thuẫn và tăng sức hấp dẫn cho truyện.
Phần 2
Phần tiếp theo kể về quá trình Huấn Cao xin chữ. Huấn Cao được miêu tả là một nghệ sĩ tài hoa trong nghệ thuật thư pháp. Tài năng của ông được công nhận thông qua cuộc đối thoại giữa viên quản ngục và thầy thơ lại.
Phần 3
Cuối cùng, phần còn lại của truyện tạo cảnh cho Huấn Cao và chữ. Tác giả miêu tả một cảnh tượng độc đáo, chưa từng có trước đó. Cảnh cho chữ diễn ra trong một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện và đất bừa bãi. Thời gian cho chữ là đêm khuya vắng vẻ. Quản ngục trong tình trạng vướng xiềng, Huấn Cao vẫn tỏ ra ung dung, thanh thản và đường hoàng. Thông qua cảnh này, tác giả muốn truyền tải ý nghĩa về sự mạnh mẽ và kiên cường của nhân vật.
Tác phẩm “Chữ người tử tù” là tuyệt phẩm của Nguyễn Tuân, thể hiện tài năng nghệ thuật và tư duy sáng tạo của nhà văn. Đọc truyện, ta có thể cảm nhận được sự tôn vinh cái đẹp và sức mạnh của nghệ thuật.
Tổng kết
Tác phẩm “Chữ người tử tù” của Nhà văn Nguyễn Tuân là một tác phẩm đầy tinh thần và mang tính chất sáng tác cao. Tác phẩm tạo cảm giác kịch tính và hấp dẫn cho người đọc thông qua tình huống độc đáo và sử dụng các thủ pháp nghệ thuật tinh vi. Đồng thời, qua nhân vật Huấn Cao, tác giả truyền tải những thông điệp về tình yêu cái Đẹp và lòng trọng người. Để biết thêm về tác phẩm và các tác phẩm khác của Nguyễn Tuân, hãy truy cập vào trang web hefc.edu.vn.
Biên tập bởi HEFC. Để tìm hiểu thêm về nhà văn Nguyễn Tuân và các tác phẩm của ông, vui lòng truy cập hefc.edu.vn.